LẬP TUYẾN
Trong phong thủy. Người ta chia hậu thiên bát quái phân vòng tròn thành 24 sơn (hoặc hướng), mỗi (quái) quẻ bao gồm ba sơn. Vị trí của tuyến có hai loại là “tuyến có thể lập” và “ tuyến không thể lập”.
Tuyến có thể lập cũng được phân thành chính hướng và kiêm hướng. Tuyến chính hướng là tuyến có giới hạn độ số nằm ở vị trí giữa của hướng đó cộng hoặc trừ ba độ ( ví dụ 180độ là độ số chính hướng Ngọ - thì từ 177 độ tới 183 độ là giới hạn được coi là giới hạn của chính hướng). Lập chính hướng là nhằm để chọn được khí của quẻ thuần khiết, không pha tạp với khí của quẻ khác, không pha tạp với hành khí khác.
Lập kiêm hướng là lập lệch sang trái hoặc lệch sang phải so với độ số chính giữa của hướng, tức là kiêm quẻ hoặc khí về bên trái hoặc bên phải của hướng đó, nếu độ số lệch sang trái hoặc sang phải, theo lý luận phong thủy, khi độ số lệch hướng vượt qua 3 độ về hai phía thì xuất hiện hiện tượng kiêm, tức là phạm sai lầm về xuất quẻ (hoặc khí). Có thể vì điều kiện địa hình, môi trường mà người ta chỉ có thể thực hiện được như vậy, nhưng khi biết rằng đã phạm vào sai sót này thì người ta buộc phải dùng quẻ kiêm, tức quẻ thay thế (thế quái) để kiểm tra. Nếu sao sơn của sơn và sao hướng hướng được sao đương quyền thì có thể dùng, ngược lại thì không thể dùng, và cuối cùng là nếu sao thay thế, nó không phải là sao đương quyền, nhưng được môi trường (Loan đầu) hỗ trợ thì cũng có thể tạm dùng, chờ cơ hội để điều chỉnh – Độ số xác định giới hạn này là độ số chính hướng (+) (--) từ 3độ tới 6độ.
Tuyến bất khả lập bao gồm khả năng còn lại của hướng kiêm quẻ mà không tìm được sao đương quyền, lại không được môi trường bổ túc cộng với tuyến lập hướng vượt ra ngoài giới hạn (+) (--) 6độ - tức là bước sang giới hạn mà phong thủy liệt vào giới hạn của thuật ngữ không vong
Không vong xuất hiện với ba dạng:
-- Nó nằm trong giới hạn ranh giới của quẻ với quẻ thì gọ là – Đó là đại không vong
-- Nó nằm trong giới hạn ranh giới của của sơn với sơn, hướng với hướng – Đó là tiểu không vong
-- Nó nằm trong giới hạn kim với kim trong khoảng phân kim – đó là ngũ hành lẫn lộn.
Trong quá trình kiểm nghiệm người ta nhận ra rằng phạm vào không vong thì đều xuất hiện hiện tượng bất thuận, thậm chí rất xấu. Xấu nhất là phạm đại không vong, sau đó đến phạm tiểu không vong và phạm ngũ hàn lẫn lộn – Người ở bất an, hao tài tốn của…
Thực ra - thuật ngữ không vong là một khái niệm mơ hồ, chắc là do nguyên nhân cơ bản là mà người xưa cho rằng bị tạp khí mà gây nhiễu loạn, thứ đến mới là do nguyên nhân của sự lo lắng việc thực hành không được chuẩn xác, tức là nhiều khi thực tế là tuyến lập hướng nó vẫn nằm ở bên này ranh rới “chuẩn” của không vong, nhưng người thực hành thao tác đã xác định rằng nó đã nằm ở bên kia, từ đó mà sao xác định được theo tinh đồ có khi bị đảo lộn hoàn toàn – Người thầy PT vẽ gà ra cuốc vậy.
Về lý thuyết toán, từ độ số ranh giới “chuẩn” của không vong cộng hoặc trừ một phần tỷ tỷ độ thì nó vẫn nằm ở bên này hoặc bên kia, và khi đã xác định được nó nằm ở bên này hoặc bên kia thì ta có thể xác lập được sao. Mà mọi hay dở của huyền không được xây dựng trên cơ sở sao.
La bàn - một phương tiện truyền thống để các nhả phong thủy thực hành lập hướng và phân kim. Với vòng tròn thiên trì và một cái kim nam châm, nếu đòi hỏi việc xác định chính xác tới phút hoặc giây thì quả là một thách thức với những người không đạt tới kỹ sảo thực hành. Cho nên việc xây dựng ra lý thuyết không vong là cần thiết – Tới đây thuật ngữ không vong nên được hiểu là ranh giới không thể thực hiện các kỹ năng phong thủy chính xác được. Nó là nền tảng cơ bản để đảm bảo cho lý luận về khí của hướng lập được thuần thanh, thuần khiết của huyền không.
Khi ứng dụng lý thuyết sinh khắc của ngũ hành trong học thuyết âm dương, cũng không ít các nhà phong thủy đã mắc sai lầm. Một là lập hướng chọn thủy phạm sai lầm hỗn tạp tức là mắc vào hoặc xuất quẻ, hoặc âm dương sai lệch. Ví dụ lập sơn Tý hướng Ngọ. Nếu tọa Tý thì các nhà tam hợp ấy viện dẫn thủy phải là Thân Tý Thìn. Họ không biết rằng Tý là Thiên nguyên long, Thìn là Địa nguyên long, còn thân là Nhân nguyên long, chúng không phải là khí cùng nguyên. Hai là lập hướng ắt sẽ chọn kiêm tuyến hoặc kiêm quẻ, tức là sẽ mắc vào pham xuất quẻ hoặc âm dương sai lệch.
Sự sai quẻ, lẫn âm dương sẽ sinh ra những hệ lụy, tổn hao người và của, nếu ai đó không được ân đức dày hoặc môi trường tốt triệt tiêu thì cái xấu sẽ hiển hiện ngay lập tức.
Điều quan trọng của lập hướng là ở chỗ âm dương phải cùng nguyên, khí trường phải thống nhất. Xác lập ra giới hạn của của khí trường. Định rõ được lợi hại của âm dương tức là tìm được vượng sơn vượng hướng. làm cho gia đình trở nên giàu có xã tắc an ninh. Muốn có được điều đó người chủ phải thành tâm, người thày Phong thủy phải có kiến thức không được quá tồi, phân kim lập hướng lung tung – Đó cùng là mưu Tài mà hại Mệnh vậy.